Tập Cận Bình là ai

Là một người dân bình thường, chắc hẳn ít tai quan tâm đến chính trị. Nhưng đây lại là điều bạn nên biết để hiểu thêm về bộ máy chính quyền của đất nước mình. Ở nước ta thì nổi tiếng có Nguyễn Minh Triết, Trần Đức Lương và nguyễn tấn dung … là những nguyên thủ quốc gia danh tiếng thường được nhắc đến. Nhưng đất nước Trung Hoa thì có một nhà cầm quyền không thể không nhắc đến đó chính là Tập Cận Bình– người được xem là đã làm thay đổi cả đất nước đông dân nhất thế giới.

Tập Cận Bình là nhà lãnh đạo quốc gia tối cao của Trung Quốc, ông sinh ngày 1 tháng 6 năm 1953. Các chức vụ của ông xem ra khá đáng nể, thuộc cơ quan thực quyền cao nhất Trung Quốc. Ông hiện là Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc khóa 18, Chủ tịch Ủy ban Quân sự Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc, Chủ tịch nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, Chủ tịch Ủy ban Quân sự Trung ương Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa và là nhân vật số một trong Ban Thường vụ Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Trung Quốc,.

Ông thuộc thế hệ lãnh đạo thứ 5, thế hệ Tập-Lý sau thế hệ Hồ-Ôn, lý khắc cường của Trung Quốc. Kể từ đầu thế kỷ 21, ông được coi là nhà lãnh đạo để lại nhiều dấu ấn nhất tại Trung Quốc.

Sự nghiệp của ông có thể được tóm tắt như sau:

Ông là con trai cựu Phó Thủ tướng Trung Quốc Tập Trọng Huân, sinh ngày 1 tháng 6 năm 1953 tại Bắc Kinh, gia đình gốc ở Phú Bình, tỉnh Thiểm Tây, Trung Quốc.

Cha ông bị cách chức khi Bình được 10 tuổi và gửi đi làm việc tại một hãng xưởng ở Lạc Dương, Hà Nam. Thế nhưng, cực khổ vẫn chưa chấm dứt với Bình. Khi ông được 15 tuổi, năm 1968 thì cha ông bị giam tù trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa.

Quyết không để xuất thân làm ảnh hưởng bản thân. Tháng 1 năm 1969, ông tham gia đại đội thanh niên lao động tại thôn Lương Gia Hà, xã Văn An Dịch, huyện Diên Xuyên, tỉnh Thiểm Tây. Tiếp đó, ông gia nhập Đảng Cộng sản Trung Quốc  vào Tháng 1 năm 1974, về được phong làm Bí thư Chi bộ Đảng của nhóm sản xuất (1969-1975).

Từ năm 1975 đến 1979, ông là sinh viên học tập tại Trường Đại học Thanh Hoa, Bắc Kinh.

Từ năm 1979 đến 1982, làm Thư ký Văn phòng Quốc vụ viện và Thư ký Văn phòng Quân ủy Trung ương.

Năm 1982-1983, Phó Bí thư Huyện ủy huyện Chính Định, tỉnh Hà Bắc.

Từ năm 1983 đến năm 2007, ông đã trải qua các chức vụ như:

  • Bí thư Huyện ủy huyện Chính Định, tỉnh Hà Bắc (1983-1985).
  • Ủy viên Thường vụ Thành ủy, Phó Chủ tịch Ủy ban Nhân dân thành phố Hạ Môn, tỉnh Phúc Kiến (1985-1988).
  • Bí thư Thị ủy Ninh Đức, tỉnh Phúc Kiến (1988-1990).
  • Ủy viên Thường vụ Thành ủy thành phố Phúc Châu, Chủ tịch Hội đồng Nhân dân Thành phố Phúc Châu, tỉnh Phúc Kiến (1990-1993).
  • Ủy viên Thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Phúc Kiến, Bí thư thành phố Phúc Châu, Chủ tịch Hội đồng Nhân dân thành phố Phúc Châu (1993-1995).
  • Phó Bí thư Tỉnh ủy Phúc Kiến, Bí thư thành phố Phúc Châu, Chủ tịch HĐND Thành phố Phúc Châu (1995-1996).
  • Phó Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Phúc Kiến (1996-1999); Chủ tịch lâm thời tỉnh Phúc Kiến (1999-2000).
  • Phó Bí thư Tỉnh ủy, Tỉnh trưởng Phúc Kiến (2000-2002).
  • Phó Bí thư Tỉnh ủy, Tỉnh trưởng Chiết Giang (2002-2003).
  • Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch Hội đồng Nhân dân tỉnh Chiết Giang (2003-2007)
  • Bí thư Thành ủy Thành phố Thượng Hải (2007).

Từ năm 1998–2002, ông tiếp tục học tại Đại học Thanh Hoa và lấy bằng Tiến sĩ Luật. Đây được xem là đà khởi đầu ấn tượng cho sự nghiệp sau này của ông.

Khóa 15, ông là Ủy viên Dự khuyết Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Khoá 16, 17 trở thành Ủy viên Chính thức Trung ương Đảng.

Tại Đại hội 17 Đảng Cộng sản Trung Quốc tháng 10 năm 2007, ôngđược bầu làm Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị, Bí thư Ban Bí thư Trung ương. Hơn thế nữa, ông được phân công kiêm nhiệm Hiệu trưởng Trường Đảng Trung ương.

Ngày 15 tháng 3 năm 2008, được Đại hội Đại biểu nhân dân toàn quốc bầu làm Phó Chủ tịch nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.

Hội nghị Toàn thể Ban Chấp hành Trung ương lần thứ 5, khóa 17 ngày 18 tháng 10 năm 2010, Đảng Cộng sản Trung Quốc tại Bắc Kinh đã bầu Tập giữ chức Phó Chủ tịch Quân Ủy Trung ương. Đây được xem là vị trí trọng điểm, cơ quan chỉ đạo và quyết định mọi hướng đi của Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc.

Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc đã tiến hành phiên họp đầu tiên sau Đại hội Đảng Cộng sản lần thứ 18 ngày 15 tháng 11 năm 2012 đưa quyết định bầu ông làm Tổng Bí thư Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc, Chủ tịch Ủy ban Quân sự Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Thành công nối tiếp thành công, ngày 14 tháng 3 năm 2013, kết thúc quá trình chuyển giao quyền lực ở quốc gia đông dân nhất thế giới. Ông đã được bầu làm Chủ tịch nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, Chủ tịch Ủy ban Quân sự Trung ương Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa

Quan điểm

Ông Tập rất xem trọng việc lãnh đạo toàn dân trong sự nghiệp hành chính của mình. Theo ông “người làm “quan” – Mỗi cán bộ chính quyền cần phải luôn luôn ghi nhớ: quyền lực của chính quyền nhân dân bắt nguồn từ nhân dân, phải đại biểu cho lợi ích của nhân dân, phải vì nhân dân mưu lợi ích”. Tất cả lợi ích đều phải đặt nhân dân lên đầu.

Ông cũng là người tiên phong ủng hộ phát triển kinh tế thị trường, nhưng khá thận trọng về cải cách chính trị cũng như phát triển Trung Quốc với việc duy trì sự lãnh đạo của đảng cộng sản và việc cần thiết duy trì ổn định xã hội.

Bảo vệ đạo đức, văn hóa xã hội

Là người ngưỡng mộ văn hóa truyền thống Trung Quốc,  ông đã có bài phát biểu dài ca ngợi văn hóa truyền thống và đưa ra 4 yêu cầu đối với giới văn nghệ tại Đại hội ngày 30/11/2016. Theo ông, dân tộc Trung Hoa muốn thực hiện cuộc phục hưng vĩ đại thì không chỉ cần phát triển mạnh về vật chất mà còn cần phát triển về sức mạnh tinh thần tương xứng.

Theo ông Tập “một dân tộc sẽ phải thường xuyên hứng chịu bi kịch lịch sử khi vứt bỏ hoặc quay lưng với lịch sử văn hóa của mình. Và hơn nữa là không thể phát triển được.” Khẳng định này sâu sắc nhấn mạnh giới văn nghệ “tuyệt đối không thể khinh nhờn tổ tiên, xem nhẹ kinh điển, không tôn trọng các bậc anh hùng”.

Dưới thời nhà Tập, chính phủ Trung Quốc ngăn chặn các ảnh hưởng xấu từ văn hóa ngoại lai và có nhiều chính sách cổ vũ các giá trị văn hóa truyền thống.  Ông cũng lên án ‘”8 hiện tượng quái dị” trong giới văn nghệ, đề nghị họ phải khắc phục tâm lý vụ lợi, tự giác chống chủ nghĩa sùng bái kim tiền, chủ nghĩa hưởng lạc, chủ nghĩa cá nhân cực đoan

Từ sau khi Tập nắm quyền lãnh đạo năm 2012, Chính phủ Trung Quốc đẩy mạnh kiểm duyệt chặt chẽ mọi nội dung về mặt văn hóa – xã hội. Những văn hóa phẩm được cho là sẽ gây tác động xấu, làm băng hoại văn hóa truyền thống và đạo đức của đất nước đều bị nghiêm cấm.

Một phần của chính sách chống lại những nội dung “thô tục, vô đạo đức và không lành mạnh” là việc cấm tất cả các nội dung về đồng tính luyến ái được xuất hiện trên sóng phát thanh truyền hình. Cảnh sát Trung Quốc giám sát chặt và sẽ giải tán những hoạt động của các tổ chức phi chính phủ, nếu phát hiện ra hoạt động của họ  có ý đồ cổ vũ đồng tính luyến ái và hôn nhân đồng tính.

Tất cả những phim ảnh, bài báo có nội dung hiển thị những hành vi tình dục, giới tính bất thường, bao gồm loạn luân, lạm dụng tình dục, đồng tính luyến ái, chuyển đổi giới tính… đều bị cấm. Quy định này đã được ban hành năm 2017, sau khi chính phủ Trung Quốc nhận định thấy sự suy đồi đạo đức, làm tha hóa lối sống thanh niên và văn hóa gia đình xuất hiện dày đặc hơn. Nguyên nhân là sự ra đời của các bộ phim về đồng tính luyến ái trên Internet đã làm băng hoại giới trẻ Trung Quốc bởi nội dung.

Cải cách giáo dục

Sau khi “tư tưởng Tập Cận Bình” được chính thức hóa tại Đại hội 19, sách giáo khoa sử dụng trong các trường học Trung Quốc sẽ được sửa đổi để đưa nóvào chương trình học. Trong thập niên 2020, đây được coi là một phần “nhiệm vụ lịch sử” của ngành giáo dục Trung Quốc.

Bộ sách mới do Bộ Giáo dục soạn thảo sẽ dần thay thế sách do chính quyền cấp tỉnh ban hành. Trong đó, những giá trị xã hội chủ nghĩa và sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc phải được tăng cường diễn đạt rõ ràng và đây là nhiệm vụ người biên soạn sách mới.

Góp phần gia tăng tinh thần ái quốc vốn đang lớn dần lên trong giới trẻ Trung Quốc, dưới thời này, Đảng Cộng sản Trung Quốc yêu cầu các trường đại học tuân thủ nghiêm túc quy tắc của Đảng về công tác tư tưởng chính trị. Hơn nữa, họ cũng cảnh báo sự lan truyền của “các tư tưởng du nhập từ phương Tây” trong trường học. Nhiều trường đại học nổi tiếng của Trung Quốc bị cơ quan kiểm tra của Đảng phê bình công khai, vì thiếu nỗ lực trên mặt trận tư tưởng.

Chống tham nhũng

Một tâm điểm trong sự nghiệp chính trị của ông, trước và ngay sau năm 2013 đã nhanh chóng ra tay chiến dịch “đả hổ, diệt ruồi, săn sói, quét muỗi”, nhằm “chống tham nhũng không màng sống chết cá nhân”.

Trong 5 năm, từ 2012 tới 2017, khoảng 1,34 triệu quan chức cấp thấp đã bị trừng phạt trong nỗ lực chống tham nhũng của ông. Khoảng 200 quan chức từ cấp thứ trưởng trở lên bị bắt giữ. Đến tháng 8/2017, Trung Quốc đã bắt được 3.339 nghi phạm lẩn trốn tại hơn 90 nước và khu vực, trong đó 628 người là cựu quan chức.

Cũng giống như với Mao Trạch Đông,và giang trạch dân, và bạch lai hy, và lý khắc cường những người phản đối và phương Tây luôn cáo buộc đó là các hành động nhằm củng cố quyền lực cá nhân của Tập, nhưng rõ ràng các chính sách đó đã thực sự nâng cao vị thế của Trung Quốc. Đồng thời, nó cải thiện uy tín của Đảng Cộng sản Trung Quốc một cách đáng nể, nâng cao hiệu quả hoạt động của bộ máy nhà nước. Hơn nữa, nó thể hiện tham vọng đưa Trung Quốc thành một siêu cường hàng đầu thế giới phát triển về mọi mặt.

Tăng cường sức mạnh Trung Hoa

Nhằm khôi phục vị thế và địa giới lịch sử Trung Quốc vào thời kỳ rộng lớn nhất, huy hoàng nhất thế giới. Chủ tịch Trung Quốc đầu thế kỷ 21 được xem là có quyết tâm cao độ theo đuổi chủ thuyết “nắm vững Trung, hướng về Nam, mở rộng Hải” của Mao Trạch Đông.

Văn minh Trung Hoa từng giữ vị thế số 1 thế giới cả về trình độ và tầm ảnh hưởng trong suốt gần 3.000 năm từ thời nhà Chu. Thế nhưng, vị thế này đã mất đi do sự trì trệ vào cuối thế kỷ 18, nên sau 200 năm thì nhiệm vụ của dân tộc Trung Hoa là phải giành lại vị thế này.

Tại Đại hội toàn quốc của đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ 19 vào tháng 10/2017, Tập tuyên bố mục tiêu đưa Trung Quốc trở thành xã hội tương đối thịnh vượng vào năm 2020. Theo đó, tiến hành hiện đại hoá về cơ bản đến năm 2035 với phần lớn dân số có thu nhập trung bình khá, khoảng cách giàu nghèo được thu hẹp. Và sau cùng, sẽ trở thành một nước xã hội chủ nghĩa giàu có và hùng mạnh, có tầm ảnh hưởng hàng đầu thế giới vào năm 2050.

Xuất thân và ảnh hưởng sự nghiệp của ông

Bình là con trai cựu Phó Thủ tướng Trung Quốc Tập Trọng Huân (1913-2002) nhưng là con của ông Huân và vợ hai. Bản thân không được đầy đủ như bạn cùng trang lứa, ông trải qua nhiều năm lao động chân tay ở nông thôn khi còn là thanh niên vì cha ông đã bị cách chức và bắt giam từ khi ông còn nhỏ.

Phu nhân là ca sĩ mang hàm thiếu tướng của lực lượng văn công Quân Giải phóng Nhân dân Trung Hoa  – Bành Lệ Viện. Hai ông bà có một con gái là Tập Minh Trạch.

Cơ quan báo chí kinh tế Bloomberg từng cho phổ biến thông tin gia đình Bình có những thu nhập rất lớn vào tháng 6 năm 2012. Tuy nhiên, tất cả cho thấy không có gì liên quan giữa chúng và chức vụ hiện nay của ông. Hâụ quả của việc này là trang mạng của Bloomberg không còn truy cập được ở Trung Quốc nữa sau khi công bố tin này.

Khi ông chuẩn bị mở chiến dịch chống tham nhũng, báo New York Times cho là có bằng chứng cho thấy Bình hối thúc gia đình bán bớt cổ phiếu và bất động sản của mình từ năm 2012 nhằm giảm đi điều tiếng cho ông.

Còn rất nhiều điều về nhà chính trị đại tài Tập cận bình mà chúng ta chưa biết đến. Thế nhưng, những điều trên đây đã phần nào giúp ta nhận định được sự mạnh mẽ và quyết đoán của ông đối với Trung Quốc. Có thể xuất thân không được thuận lợi, nhưng ông là một trong những tấm gương về sự vượt khó vươn lên bằng chính khả năng của mình.

 

The post Tập Cận Bình là ai appeared first on Khóa học Đồng Hồ Giày Dép Nước Hoa Thời Trang ....

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa cây tùng thơm cây cảnh trong nhà đẹp

Top hình xăm la bàn đẹp cho nam thu hút mọi ánh nhìn

Top hình xăm lông vũ đẹp cho nam và nữ hot nhất